LYRIC

Sương mờ che khuất đồi,
Đêm nào em cũng ngồi,
Lúc xa anh, em thật sự chỉ nhớ mãi thôi.
Tuy rằng mới bắt đầu,
Tình yêu này như phép màu,
Cứ cho là vì mình chỉ mới nói hẹn hò thôi.
Nhưng vì anh quá tuyệt!
Nhìn đâu thì em cũng duyệt
Cứ như đôi mình nợ nhau từ lâu quá nhiều
Đâu phải ai cũng hiểu, rằng khi mình nhớ quá nhiều
Chẳng thể tập trung làm điều gì hết nữa
Xa là sẽ nhớ ngay,
Xa là khóe mắt cay,
Xa là chỉ thấy em anh cười đôi mắt lim dim.
Xa là em sẽ tìm,
Sẽ nhìn anh cho dù ngày hay đêm,
Giá như ngay bây giờ được gặp nhau trước thềm.
Thôi thì chỉ ướt mi,
Do là nhớ quá đi,
Chẳng hiểu sao trước kia ông trời lại giấu anh đi?
Thôi thì chẳng có gì,
Do là em yêu nhiều, tại em đó!
Cứ coi như mây chẳng nhìn lời nói gió bay…
Dù ai nói,
Rằng đời này chúng ta,
Thuộc về nhau tình yêu trăng sáng sao băng.
Con đường đầy lá rơi, nơi này mình từng đi.
Nhưng tiếc là, chẳng thấy anh đâu.
Dù ai nói,
Tình em đây mãi luôn ở bên anh chở che mưa nắng bão giông,
Gió lạnh, đừng có lo, em ở ngay sau lưng,
Vẫn biết yêu thương làm con tim sẽ nhớ nhung!
Xa là sẽ nhớ ngay,
Xa là khóe mắt cay,
Xa là chỉ thấy em anh cười đôi mắt lim dim.
Xa là em sẽ tìm,
Sẽ nhìn anh cho dù ngày hay đêm,
Giá như ngay bây giờ được gặp nhau trước thềm.
Thôi thì chỉ ướt mi,
Do là nhớ quá đi,
Chẳng hiểu sao trước kia ông trời lại giấu anh đi?
Thôi thì chẳng có gì,
Do là em yêu nhiều, tại em đó!
Cứ coi như mây chẳng nhìn lời nói gió bay…
Con đường đầy nắng hoa,
Mà sao giờ anh đã xa,
Em ngồi đây khóc to do trời lại lấy anh đi…
Yêu là vì những gì?
Sao phải buông khi chẳng thể rời xa?
Gió mang cơn mưa về làm lòng ai não nề?
Thôi thì chỉ ướt mi,
Do là nhớ quá đi,
Chẳng hiểu sao trước kia ông trời lại giấu anh đi?
Thôi thì chẳng có gì,
Do là em yêu nhiều, tại em đó!
Cứ coi như mây chẳng nhìn lời nói gió bay…

Comments are off this post